Tiên cảnh lạ kỳ vốn đã quen
Đã nghe trần thế vội say men
Thoang thỏang đâu đây làn Gió nhẹ
Cơn Gió vô tình- mở gượng cánh sen
Nắng trải lòng rồi có phải chăng?
Ngắm sông nhìn suối sóng lăn tăn
Gió muốn thổi vào hồn ai đó
Ngập ngừng lo sợ “ bão lại giăng”
Nắng – Gió buồn chi chốn mơ màng
Thả hồn ảo tưởng quá mênh mang
Nắng vàng trải – xen hồn gió mát
Say Nắng Gió nồng thấu hỡi chàng
Nắng lại hồng – Nắng mãi cứ tươi
Còn xa xa lắm… Nắng tuôn rơi
Bao giờ Gió cuốn theo màu Nắng
Ngự trị tim hồng Gió mĩm cười!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét