Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

BỐ ƠI

mấy hôm nay, nước lũ tràn về cây gừa nghiêng nghiêng gốc xuống bờ sông làm lòng tôi buồn vô bờ Chính nó đã mang đến cho tôi một kỉ niệm khó quên nhất trong đờiđã có lần mẹ tôi kể
 quê ngoại tôi xa ...xa lắm ở vung mộc hóa ven sônghóa ven sông bố tôi là bộ đợi chủ lực miền, mẹ tôi là cô dân công tải đân ở chiến trường quân khu bốnhai người yêu nhau và từ đó nên nghĩa vợ chồng
tiếc thay tình yêu thương chẵng trọn vẹn vì nghĩa nước đành gát lại tình nhà bố lại phải theo tiểu đoàn chiến đấu nơi xa  mẹ phải ở lại quê hương gói tình thương ye6y gánh nặng gia đình  thế tôi cũng ra đời vào năm ấy
chiến tranh đã đến hồi khốc liệt mẹ phài bồng bế con chạy khắp nơi gia đình ly tán mãi năm lên bốn tuổi tôi chỉ biết có mẹ rau cháo có nhau tôi  không nghĩ đến  người bố như mấy đứa bạn trong xóm
một buổi chiều nhạt nắng khi tiếng con chim bìm bịp kêu khàn hơi ở phía ngoài bờ sông tôi đã bắt gặp  nước mắt  rơi rơi của mẹ sau ngày giỗ bố chợt thấy tôi mẹ vội lau nước mắt rồi mẹ tôi bảo khẻ " quà của ba con hồi kháng chiến gừi về " tôi cầm món quà trên tay mà lòng se thắt lại cổ tôi cứ nghèn nghẹn sao ấy tôi điếng người đi trong nỗi đau thầm kín quả như một giấc mơ tôi không thể nào tin cho được
một chiếc bọc áo mưa gói  một chiếc vòng đeo tay vài bì đạn nhỏ một chiếc áo bằng vải săn đằm một bức thư bỏ vào chai đậy nút được gói cẩn thẫn bằng dây chạy ven biền
mẹ nói quà này bác hai đã thấy được ở fgo6c1 cây gừa ở nhà củ mình đó con
nhìn dòng chử nhạt nhòa trong thư bố gữi " con có khỏe không,em hãy đeo chiếc vong và các bì đạn cho con để con ngũ khỏi giật mình mai con lớn nói là quà của bố, em hãy yên lòng đợi ngày chiến thắng anh trở về "  vậy mà cho đến ngày độc lập mẹ con ta mới nhận được khi bố đã đi xa
khi đất nước thống nhất tôi về quê cũ để sinh sống hình ảnh cây gừa trở thành thân thuộc với tôi và mẹ ai mua cũng không bán ai xin củng chẵng cho cây gừa là sợi dây vô hình đã tạo cho tôi tình yêu thương bố một người bố đã dành trọn tình thương cho mẹ con tôi một món quà từ chiến trường chi3co1 mùi thuốc súng mà người bố đã cất giữ kỉ lưởn g cho đứa con chưa được gặp mặt cho đến lúc hyi sinh...tôi  chưa hề  nhận được tình yêu thương của bố từ khi mở mắt khóc tiếng khóc chào đời cho đến ngày độc lập
tôi cãm thấy như có bố từ lâu tôi khao khát được gọi "bố ơi " hai tiếng ấy không còn xa lạ như lúc trước mặc dầu bố đã ra đi ...đi mãi không về........

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét