Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

TÌNH KHÚC MẸ

Các bạn thi hữu gần xa thân mến !
Mẹ là quê hương, quê hương là mẹ !
 Mỗi người chúng ta từ khi sinh ra đến lúc trưởng thành , ai cũng không  thể nào quên nơi chôn nhao cắt rốn tiếng hát ầu ơ của mẹ hiền  ru ta ngon giấc giữa trưa hè . Những lời âu yếm vỗ về , lời dạy bảo ân cần những điều đó  đã ăn sâu vào máu thịt  . Chủ đề về Mẹ là muôn thuở đã sống mãi trong vườn thơ ca
mỗi người có cãm nhận riêng về mẹ  mời các bạn đến thăm ngôi nhà của mình để lại những dòng thơ trong sáng về mẹ tạo nên hồn thơ mùa xuân ấm áp thân thương cùng nhớ về quê hương , nhớ về mẹ kính yêu
tác giả xin cãm nhận về cuộc đời của mẹ mình qua ảnh minh họa sau :   

  Các bà mẹ già Việt Nam tần tảo nuôi con cho đến ngày khôn lớn, những mong được đỡ đần khi tuổi đã xế chiều. Nhưng vẫn còn đó những bà mẹ, tuy tuổi đã cao, lưng đã còng phải vất vả mưu sinh 

 Xúc động với những bức ảnh về mẹ
  Các bà mẹ già Việt Nam tần tảo nuôi con cho đến ngày khôn lớn, những mong được đỡ đần khi tuổi đã xế chiều. Nhưng vẫn còn đó những bà mẹ, tuy tuổi đã cao, lưng đã còng phải vất vả mưu sinh để kiếm sống nuôi mình,

TÌNH KHÚC MẸ
Cành trơ khúc xạ
Hoàng hôn đỏ
Nắng nhạt chiều quê
Bóng mẹ liêu xiêu...
Mùa đông lạnh buốt
Triền dốc quạnh hiu
Bảo giông nối tóc
Thả diều bay cao ....
Vị ngọt cuộc đời hờn dỗi qua mau !
Ngậm ngùi vị đắng nát nhào quả tim .....
Cành khô gầy guộc
 đêm đêm.......
Thắp thêm  ánh lửa
êm đềm bóng quê....    


                                      cãm nhận về mẹ của bạn cùng CLB

MƠ TÀN THU 
( TL ) 
Tuyết đan dày dấu xưa 
Gầy thời gian hỡi mẹ 
Giọt đông nhòe rưng rức 
Ngấn mặn - vây vây sầu 
Cuối dốc trời quạnh hiu 
Tóc mẹ - rám đông chiều 
Lửa tim hồng nhen nhóm 
Hóng giấc mơ tàn thu 
Day dứt màu chờ đợi 
Sao khép hờ bơ vơ 
Hoa sương dày suối tóc 
Bạc phết đời đong đưa
BÀI THƠ MẸ 


 (BÓNG DẶM NGÀN  )


  • Mẹ chông chênh đời tuyết 
  • Bạc thân mòn chiều đông 
  • Đun cành khô  khói tỏa 
  • Nhạt nhòa lửa se lòng 
  • ( chúc mừng tác giả bình 4 câu hay  ) 

                                                                            BÀI THƠ MẸ CỦA  LỤC BÌNH TÍM 

Lưng còng mẹ gánh thời gian
Con đường tuyết trắng dấu chân đã mòn
Không má hồng, chẳng môi son
Một đời lặng lẽ... cho con tuổi hồng





                                                                                                 
                                                                                                  BÓNG MẸ 


Nhớ mẹ là nhớ đến quê 
Cỏ MaY dẩn lối con về chốn xưa 
Nhớ tre xanh nhớ hàng dừa 
Độ mùa quả chín gió đưa ngọt ngào 
Xa quê nhớ lắm hàng cau
Nhớ hình bóng mẹ ngày nào ngóng con 
Con đi chín núi mười non 
Vẫn là cái bóng lon ton thuở nào 
Mẹ ngồi bóng chạm trăng sao 
Lung linh bóng mẹ hòa vào bóng quê ...

  (Bài thơ của nghiêm khánh tạng thi sĩ nhà nông )
đêm ngồi dưới ánh trăng non
gío khuya buốt lạnh chẳng còn lối đi
đồng xanh lúa hát thầm thì
em chờ nước lớn sá gì đêm đông

nước về cho lúa trổ đòng
hẹn ngày nặng trĩu đầy bông chín vàng
câu thơ chẳng chịu dở dang
theo con nước lớn về đàng bến sông

ngấm trong hạt lúa trên đồng
ngọt dòng sông Vàm Cỏ đông quê nhà
trở thành câu hát đậm đà
mừng ngày thu hoạch mặn mà tình quê

người đi xa hẹn ngày về
vui cùng Bình Thạnh được mùa đông xuân
nhà nông cô giáo… ngập ngừng
cũng là thy sỹ nhớ đừng quên em

                                           NK



góp ý

  1. THANH LIÊMJ:
                   Cô giáo nhà nông thi sỹ
              câu thơ đẫm tình tri kỷ -hương đồng
                   Ngân nga sắc màu lắng đọng
              Một lần chợt qua nghe vọng ngân lòng.

                   Chúc mừng bạn hữu đã ngẩn ngơ
                   với cô thi sỹ miệt đồng ,


  2. nguyenthiphuong101066:
    long đong con nước lớn ròng
    gió đông se cắt cánh đồng vàng mơ
    trăng quê hò hẹn vầng thơ
    gởi theo con nước lững lờ thơ ngân
    ( chúc anh Nghiêm Khánh ngày càng sáng tác hay )

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

TÌNH XƯA

Gió phiêu bồng 
Thương đồng bịn rịn 
Tiễn hẹn hò 
Úa lạnh cuộc chia ly .....
Môi lục bình mấp mái thầm thì 
Trái niềm  tin lơ lững 
Rơi trong vườn luyến tiếc ...
Nắng hóa pha lê
Chói chang bên kia bờ đất Việt 
Buồng cau  xanh lạ cói trầu vàng ...
Bước thăng trầm 
Cánh cò chở nắng 
Vụt cánh đồng ngang 
Tiếng ru cong vẹo lỡ làng tình xưa !

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

ĐÓN TẾT

ĐÓN TẾT

Mai khoe dáng 
yểu điệu
Nắng gật gù  liếc  nghiêng nghiêng
 Nàng Hương rộn ràng  thỏ thẻ cười duyên 
Nắng giật mình ...
Tết về !
Đón tết !
Cắc cắc tùng xình
Chồi non lá mới 
Thắm tình
Én lượn quanh
Má mình bận bịu 
                                                                Nấu bánh chưng xanh
                                               Đào mai tủm tỉm                    trên cành vui sao?
                                   Chú Rồng đuôi dài  hớn hở                           vẫy vẫy tay chào
                           Bác rắn cười  toe  toét                                             ngọt ngào chúc xuân !

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

HỒN THU KHÁT VỌNG

Chập chờn giấc mơ
Hồn thu bẽn lẻn !
Lượn lờ
khắc khe 
Đơn điệu  đeo bám quanh mình....

Miền đa cảm bây giờ 
Hình như!
Nép  vào gócc khuất 
Áo thu tươi màu 
Lạ nhớ ?
Quên quen ?
Nhặt từng chiếc lá khéo léo 
Dệt mớ văn chương 
Trao miền khát vọng  tặng vườn  thơ ngân .....

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

NGÔI MIẾU HOANG ĐƯỜNG


 
Ông Hậu  bước  nhẹ ra vườn, khu rừng gùi xanh kịt. Lá khô dày đặc, mỗi  bước đi của ông đạp trên lá nghe lạo xạo làm cho khu rừng đã vắng càng vắng hơn
Tấm bước đi Theo  ông Ông Hậu quay lại bảo
-Tấm vào nhà trông bà đi
Tại sao  không giữ cụ mà ra đây  làm gì  ?
Ông Hậu  vẹt bờ cỏ  lau  mà đi , bước sang tháng chạp  mùa này là mùa khô cỏ cháy trắng,   cỏ  khô theo màu nắng, những cọng cỏ lau  lúc lắc trăng trắng phớt tím .  ông Hậu  cứ mải vạch đường nghe lẹt xẹt, ào ào, động đậy khóm cỏ  ngước mắt lên thì ngôi miễu lại hiện ra âm u xưa cỗ  trước mặt mình trời vừa chập choạng tối
Ngôi miếu  vẩn vậy , chẳng ai sữa san. Hình như ngôi miếu  xuống cấp đi nhiều những sợi dây gùi ngày xưa sần sùi như con rắn bò chằng chịt nay lớn  nhìn nó ông cảm  thấy rợn  người
Chợt  nghe có  tiếng tằng hắng  ông ngoảnh lại  thì ra thằng Tấm vẫn theo mình  nó gảy đầu rồi nói  :
-Bà ngủ rồi
 Ông Hậu đốt nén hương  chấp tay khấn nho nhỏ rồi cấm  trên chiếc lư bắng đồng chật ních đầu  chân nhang  Tấm bước tới  tay bưng vội ba  chung nước  uống  ừng ực .Đó là một thói quen đã có từ khi  Tấm còn nhỏ
Ngồi trên cái xích đu bằng dây  gùi  ông Hậu  nhớ các bạn của ông thuở nhỏ vì sợ rắn thần trong cái miếu Bồ Đề mà cứ vất ngoài bìa rừng để hái trái nhản lồng , nhản chày  cò ke , trái giấy mà mang về nhà  bắn ống thục bữa nào đông lắm mới rũ nhau vào tận trong giữa rừng,  có lần  cả bọn nghịch ngợm lấy giàn thung bắn vào con hạc bị cụ Mía chửi rủa um xùm chúng nó chạy ra bìa rừng thở hào  hào hểnh hểnh cười khúc khích kéo nhau về khi trời sẫm tối
  Khoảng năm 1973 Ông Hậu nhận  nhiệm vụ liên lạc dẩn  đường  . Dạo này  địch lục soát ráo riết .Đêm đến, Địch phát loa lệnh giáo nghiêm một lần đi công tác đi qua khu miếu  này ,đàn mình giẫm  lên vườn cà của cụ Mía nghe lóp bóp rồi băng qua Bào Rong về bào Hai Năm để vào căn cứ Bời Lời 
   Cụ Mía và Tấm vốn chẳng  ruột rà thân thích , là người dưng nước lả với nhau , tình thương của bà Mía dành cho thắng Tấm  bà phải hi sinh đời con gái làm lụng vất vã để nuôi đứa bé tật nguyền ngay từ  khi còn đỏ hỏn của người mẹ nhẫn tâm  nào đó quẳng  thắng nhỏ vào trong chiếc bọc ni lông đen bỏ giữa  rừng bà Mía mang về sau một chiều đi cúng nước
   Tấm lớn lên cứ  bờ bẩn cùng cụ bà , làm chuyện nhà bà gọi  gì làm nấy , quét sân , quét nhà , nhốt gà  , cúng nước , thắp hương cho ngôi miếu cổ của họ tộc bà Mía  Từ ngày có Tấm về ở  gian nhà đỡ hiu quạnh
       Ông Hậu nhớ tiếng gọi bà Mía gọi
-Bưng nước ra cúng  miếu  con
Chiếc áo dài  màu đen súng xính cụ Mía bước đi chậm chạp  Tấm theo sau mỗi chiều lúc trời chạng vạng Tiếng xẹt của nhang tiếng  rụng  bịch của gùi chín , mùi thơm thoang thoảng
Một lát sau cụ bảo:
 -Tấm bưng nước cho cụ uống
Cụ nhìn ba chung nước cạn bà chỉ biết trố mắt hốt hoảng hai bà cháu vội vào nhà trong lòng thắc mắc
-Thằng Tấm  chẳng cẩn thận  lần sao lấy nước đổ lấy gì bà uống
-Con không có làm  đổ
Bà bảo con không nói láo
-Sao con nói láo Tấm ? 
Nó khóc bù lu bù loa  đứng ôm góc cột  trước hiên nhà
-Ngày mai ngày rằm tháng mười rồi hả Tấm ?
-Dạ con không biết thấy trăng hôm nay  tròn
Cái chân tật nguyền nó múa nhảy vì nó nghỉ đến chén chè  nếp bà nó hay nấu để cúng miếu
Sáng hôm sau ,Bà dậy thật sớm ,Bà  lột đậu ngâm vào cái nồi đất nhỏ cho mềm để nấu chè cúng rằm bà hái vài lá dứa thơm sắc nhỏ  để trên cái treo đưa qua đưa lại .Dưới nhà bếp,chiều đến  bếp lửa cháy sáng, mùi nếp thơm sôi tỏa ra thơm phức Bà múc chè vào cái chén chưng nom rồi  đặt vào chiếc mâm gổ
Tấm đi trước, bà theo sau con đường quen thuộc mà mỗi ngày hai bà cháu không đi thì lại nhớ.Mâm chè đặt lên thành miếu  nghe tiếng  cóp hai bà cháu trải tấm chiếu rồi lạy liên tục bà khấn thầm  Tấm cũng khấn theo không biết nó nói gì   cụ Mía cũng vậy
Chợt bà gọi
-Trời sụp rồi về con
Tấm   bưng mâm đội  trên đầu qua khỏi tầm lau sậy  ,Tấm đi một mạch như con sóc nhỏ bà đi theo không kịp bà nói ;
-         Để nhè nhẹ  mâm xuống  con
Bà Mía kinh ngạc khi  sáu chén chè còn lại hai chén và ba ly nước đều  cạn
    Tấm tức tối dí con mèo đen chạy vòng vòng  đánh một trận quanh nhà vì cướp mất bốn chén chè của nó giá như không có con mèo đen thì Tấm có cả ngày ăn chè thỏa thích  ức quá nó ngồi   bệt xuống thềm khóc nước mắt  chảy ròng ròng
Bà Mía bảo:
- Thôi con nó lở ăn rồi mai bà nấu khác cho con
Đêm xuống  ngôi nhà vắng lặng tiếng phát loa của bọn dân vệ tiếng mất tiếng còn
-Nghe họ nói gì con ?
  Tấm  thỏ thẻ
-         Ta nói giới  nghiêm đó bà
-         Hôm qua bắn suốt đêm hôm nay  lại  giới  nghiêm làm sao bà đi chợ mua gì nhà mình hết nhang rồi
mấy ngày nay  tiếng súng chát chát tiếng giày đinh  bọn lính tiếng  cười nói bà và Tấm ở trong   nhà đốt nhang  không ra miếu  bà xót ruột lắm. Cái miếu xa nhà  bà định dành dụm  chút tiền  xin phép ông để  chọn ngày lành tháng tốt dời miếu về để tiện cho việc cúng nước 

    Bọn lính rút bà cháu thằng Tấm vui lắm ,nhà có khói bốc lên tiếng con gà la ao áo  hai bà cháu làm gà nấu cháu cúng miễu mừng tai nạn đã qua .Tấm vui mừng  chạy đi chạy lại con gà luộc tréo chân  thịt vàng như nghệ  đặt trên chiếc mâm gỗ thường ngày
Năm này bà mới sáu mươi mà mắt chẳng thấy vàchẳng thính tai  bà chẳng thấy đường nghe tiếng được tiếng mất 
-         Bà bảo
-          Nhốt con mèo lại Tấm
-         Tấm nhốt mèo lại trong chiếc lồng bàng nó kêu meo meo  văng vẳng cả khu rừng con gà luộc và ba chén cháo đặt lên miếu nén nhang đốt lên  hương tỏa ra thơm phức   hôm nay bà khấn lâu lắm
Bà nói với Tấm
-Lằn đạn hôm qua đánh soạt rớt sau bụi chuối hai bà cháu ngồi dưới trảng xê hết vía kinh hồn nhờ ông thần đỡ  đó con
Vừa nói hai bà cháu ra phía sau  quét lá đốt vì mấy ngày giáo nghiêm  lá cây rụng lớp lớp mải lo quét lá trời tối lúc nào cả hai bà cháu không hề hay biết 
-          Bà đi trước kẻo không thấy đường
Lưng bà không thẳng  như lúc trước Thằng tấm giơ tay lấy cái mâm đội lên đầu đi một mạch vào đến nhà con mèo la hoài vì bị nhốt Cụ Mía thả nó nó chạy bán sống bán chết phi thẳng về phía rừng  Bà hốt hoảng 
-Trời Con gà bị xé hai gan mề không còn, ba chén cháo ai chén sạch Bà mía run cành cạch
-         Sao lạ quá vậy  Tấm ?
-Con sợ quá có ma đó bà 
Bà trấn an
-Con Nói bậy
Bà múc  cháo trong nồi xé gà cho Tấm  ăn  Tấm khen ngon đáo để Bà cũng ăn hoa loa không biết ngon lành tí nào
Tối hôm đó Bà nằm trên giường thao thức không sao ngủ được thằng Tấm ngủ như chết
Trăng sáng Bà bước ra sân bổng một bóng đen xuất hiện trước mặt bà làm bà đứng cả tim rồi khoác tay ra hiệu im lặng
-         Dì ba con cám ơn dì đã cứu con  co ro trong miếu  năm ngày qua  qua
-         Bà mía chẳng nói được lời nào vì sợ hãy  bóng đen lủi thủi  ra phía bìa rừng rồi mất hẳn 
Sáng hôm sau hai bà cháu nhìn vào cái sân đất in dấu chiếc dép râu còn để lại hôm qua


Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

VŨ NỮ TA KA



Vủ nữ Ta ka
Nghệ nhân hóa kiếp
Loài hoa núi rừng
Em như cánh bướm lưng chừng
Say xưa vũ điệu  ngập ngừng đợi ai ?
Ta ka nhảy múa có gã đắm say
Em về phố chợ  trang đài hóa thân
Váy hoa xúng xính
Nỏn nà đôi chân
Thế như đồi biếc
Dốc cong
Nở xòa
Em về phố chợ
Bỏ lại chi ềuqua
Rừng xanh tím núi
Ta ka dịu dàng
Ta ka chân chất
Rặt những riêng nàng
Cớ sao em nỡ vội vàng thế ư
Rừng xanh khát nắng suy tư hình như em đã
thực
Nỗi chìm
Say trong tiếng nhạc dịu êm
Thả mình phiêu bạc quán đêm đèn mờ
Trăng cong quét rụng tình thơ
Rừng xanh buồn tủi bơ vơ úa màu

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

YÊU

yêu
20:46 14 thg 1 2010Công khai1 Lượt xem 0
Yêu là tiếng sét ái tình
Một tia chớp nhỏ thình lình vào tim
Đôi mi chớp chớp lim dim
Theo làn khói thuóc lụa mềm bay bay
Đêm về cứ nghỉ đến ai
Mơ hình tưởng bóng men say rượu tình
anh cười anh nói củng xinh
Em hờn em dổi thiệt tình vẫn yêu
Bây giờ anh hiểu tình yêu
Con tim rỉ máu sợ  nhiều dối dang
anh ơi xin chớ vội vàng
Mang nhiều khổ lỵ ta mang cả đời

ăn chay làm lành

ăn chay lảm lành
19:13 15 thg 1 2010Công khai1 Lượt xem 1
ăn chay một tháng mười ngày
Chỉ ăn vài bữa bảo này tu tâm
Hãy nhìn cho kĩ kẻo lầm
Hiền lành thì ít bọn khâm thì nhiều
Sống trên đời đừng có tự kêu
Khàn rát cổ chẳng ai yêu lấy mình

GHẸO BÚN BÒ

GHẸO BÚN BÒ
19:18 15 thg 1 2010Công khai1 Lượt xem 1
Báo cáo

dongphuongdg Cách đây 7 phút

Hít hà nóng hồi thơm ngon
Vài thêm tí ớt cải xoan xem nào
 Vàng thêm màu bún ngọt ngào
Thơm lừng bò huế mời vào nhé em
Món này nghe nói phát thèm
đậm thêm tình nghỉa cô em bún bò

kỉ niệm xưa

Ngồi buồn anh nhớ chuyện xưa
Nhớ mùi hoa lý thoảng đưa mổi ngày
Nhớ sao  dạt áo  ai bay
Hồng hông đôi má anh say đắm nhìn
Miêng cươi chúm chím xinh xinh
Em ơi có biết thật tình yêu em
Cậy may cậy mối hỏi dèm
Em còn nhỏ dại đừng đem chuyện tình
Thế rồi cuôc sống mưu sinh
Anh về bên ấy chuyện tình căt ngang
Ngày kia trở lại xóm làng
Tay bồng tay bế  vôị vàng thế sao
Giọng em vẩn mãi ngọt ngào
Mời anh bát nước đổi trao chuyện trò
Nhìn em hốc hàt gầy gò
Quầng sâu đôi mắt nổi lo gia đình
Uổng thay duyên nợ chúng mình
Có duyên chẳng nợ cuộc tình ........vở tan



NHỚ

Nhớ em thổn thức quả tim
Như cành nhớ lá như chim nhớ rừng
Nhớ em nỗi nhớ tưng bừng
Như cơm nhớ cá  đã từng có nhau
Nhớ em nổi nhớ dạt dào
Như diều nhớ gió vút cao thoả lòng
Nhớ em nổi nhớ chất chồng
Quả tim thổn thức tư phòng chẳng yên
Để em mang nổi niềm  riêng
Chôn vùi nổi nhớ nơi miền.......... hư vô


CỎ MÙA XUÂN

Co mua xuan mai xanh mon mon
Roi vo tinh nhan duoc con mua
Mat troi  cao pha nang ban trua
Co  xuan mon mon dong dua mim cuoi
Co yeu xuan chac cung yeu nguoi
Xuan cang yeu co gap muoi lan co

hội ngộ bất ngờ

hội ngộ bất ngờ
10:14 30 thg 1 2010Công khai1 Lượt xem 1
  Cánh tây - miền đất  tây ninh
Nắng chang chang màu vàng bông lúa chín
Bát ngát cánh đồng ......
Sao lưu luyến quá  Tây Ninh ơi  ....
Hoàng hôn về chùa tháp uy nghiêm
Trời không nắng chẳng tiếng chim
Ta nghe trong ấy lời hẹn ước
Tình thắm đươm tình quen lạ la quen
Chiếc vòng nắng tây ninh ở miền quê 
Đã  tặng em ......
Mai về phố làm quà kỉ niệm
Về tây ninh ta dâu dể kiếm
 Cái nắng  nung người em nhé đừng quên
 Cuộc   hội ngộ   này   bất  chợt
Chẳng biết gọi tên
Ai cũng bảo   dây là   những  người  ....ngưới ảo
Sao cuôc vui bằng những lần di dạo
 Thât mổi người mỗi cảnh cách xa
Tây Ninh nắng chang chang nhung .....
 Ngươi tây ninh.....             lòng quá đổi thật thà
Mình sống thật để không là người ảo
Nhưng cuôc vui nhũng ngày đi dạo
Ấn tưong trong lòng dâu d ể mờ phai



MƯA RƠI

muaroi
19:55 3 thg 2 2010Công khai1 Lượt xem 8

xuân gọi

xuan goi
11:01 14 thg 2 2010Công khai1 Lượt xem 1
dao mai ron ren hien nha
mim cuoi en luon qua thuot tha
nu hoa chuom no khoe sac tham
ngoanh lai ben minh ta voi ta
tinh ban tinh nguoi dau cach xa
ta nghe tinh van that tha
xuan ve ta chuc loi manh khoe
van su tot lanh mai quanh ta

NHỚ QUÊ

vi vu tiếng gió mùa sang
êm như tiếng mẹ mây ngàn vân ru
nhớ từng những rặng mù u
rừng tràm trò chuyện mịt mù mây bay
nhớ sao lấp loáng sông dài
xuông con bé nhỏ luống cày ven sông
nhớ sao con nước lớn ròng
bìm bịp khàn cổ bến sông quê nhà
có đàn cò trắng bay qua
siêng năng chở nắng mượt mà duyên quê
nhớ mùa lúa chín đã về
kẻo kà kẻo kẹt trên đê hôm nào
bâu trời êm ả trăng sao
nhớ quê nhớ lắm mọt màu yêu thuơng
con đi khăp mọi nẻo đường
nhớ về quêmẹ tình thương ......mãi chờ

GỌI ĐÒ

bến xưa vẩn lặng lẻ
trông mải một bóng đò
chờ hoài màu lá đỏ
biền biệt một chiều thu

phía chân trời xa xâm
cónắng thu dào dạt
có đồng xanh bát ngát
hay tuet trắng rơi đầy

đò kia cứ mãi lướt
theo dòng nước mãi trôi
cơn bảo cũng qua rồi
chắc trời xanh trở lại

phía chan trời xa ngái
chim mòn mõi cánh bay
sao trời mưa mưa mãi
âm u mãi tháng ngày.........

MAI ANH VỀ

mai anh về.....
phố củ buồn tênh
trời đầy sao
 trăn trở hoài
thêm nhung nhớ.................
mai anh về
có một người sẻ bở ngở
phố củ hẹn thề vắng bóng người xưa
mai anh về
trời buôn sẻ đổ mưa
ai hờn dổi
rồi trộm nhìn lời nhắn gởi
mai anh về
chân trời xa dịu vợi
cảnh vật thân quen
thương nhớ mãi bóng người
phòng vằng im
tìm mãi những tiếng cười
ai có biết long ai thổn thức
ở quê hương mãi chờ rạo rựcl
lới ai trao năm tháng mãi còn đây
mai anh về
cham bón lại vườn hoa
cho mướp ra hoa cho cà trổ nụ
mai anh về
mơ màng trong giấc ngủ
nhớ về ai
thổn thức quả tim sầu
rồi thời gian chẳng biết bao lâu
kỉ niệm ấy phai mờ theo dĩ vảng
mưa đã tạnh bầu trời thêm sáng
canh vật hôm nào sẽ rạng ánh bình minh
anh hay giử cho màu tím lục bình
trôi về đâu xin đừng phai nhạt
lá vẩn xanh rí rào khúc hát
suốt bốn mùa
vẩn dào dạt tình xưa..............


NỖI NHỚ

ở đau nổi nhớ mênh mông
gian nhà bé nhỏ bảo giông thăm hoài
hạt sương trên lá sáng nay
cho con gợi nhớ mẹ hoài thuở xưa
nhớ cha đồng vắng giửa trưa
mồ hôi ươt đẩm như mưa dầu mùa
trên bờ mòn mỏi hang cua
nắng trưa oi ả  đươc mùa thóc to
dồng  không chở năng bóng cò
chân trời xa thẵm tiêng hò bên sông
đâu đây nổi nhớ mênh mông
nhớ về quê mẹ  ....... mà lòng xót xa......

NÀNG XUÂN

Bây giờ anh đã đi xa
Nêm êm chăn âm ngỏ đầy hoa
Kỉ niêm ngày xưa dành khép lại
Khóm dứa bờ tre có mượt mà.......
Bây giờ ta đã cách xa
Hai mươi năm lẽ đã trôi qua
Thâp thoang xa xa ...rồi bất chợt
Thon thả đài trang dáng ngoc ngà

Em vẩn còn xuân  vẩn đẹp ái chà......

BỨC HỌA ĐỒNG QUÊ

Cỏ xanh thảm biếc trên đồng
Đàn trâu gặm cỏ mênh mông cánh đồng
Từng dàn cò trắng trên không
Chấp hình dấu ớ dệt hồng chân mây
Non xanh nước biết  hây hây
Núi non trùng điệp rưng cây chập chùng
Sông sâu tôm cá vẫy vùng
Bao la biển rộng ta cùng dựng nên
Đã qua tiến g  súng vang rền
Máu rơi một thuở dứng lên giử gìn
Đã qua cái thuở chiến chinh
Ngủ hấm cơm vắt đời mình ấm no
Đã qua thời gói cơm mo
Ra đồng vở đất  nổi lo  bộn bề
Tôi yêu bức hoạ đồng quê
Thanh bình êm ả  mãi về trong tôi.............

ĐỜI GIÁO LÍNH

Than rằng bởi lính mà em
Mời em dạo phố cứ đem  ra bàn
Có bàn tay trắng hai bàn
Trắng tay tay trắng  ngở ngàng vẩn trong
Anh về chày lưới trên sông
Bữa cơm ngon miệng là lòng em  vui
Khác gì giáo chức bon tui
Sáng nhịn bửa sáng chờa vui buổi chiêu
Nghề giáo , lính củng đáng yêu
Vắng giáo  thiếu lính  sẻ nhiều  ...gian truân
Kiép nghèocó lúc phải dừng
Giáo ơi lính hởi xin đừng bi quan
Bây giờ lịch sử sang trang
Thay màu áo mới giàu sang đổi đời...

TRÍ ỨC THÁNG TƯ

trí ức tháng tư
12:02 1 thg 4 2010Công khai5 Lượt xem 2
Cách đây 1 phút
Tháng tư của bạn lạ đời
dân ca thắm đượm đầy vơi nổi sầu
ngở ai đã bắt nhịp cầu
thương cô gái nhỏ khẩn câu  khổ đòi
tiếng chuông gỏ nhịp từng hồi
cho tim thổn thức làm nôi ru người
tháng tư màu nắng  rất tươi
vào chùa mưon  ấm  giúp ngươi cầu kinh
dẩu rằng mươn kiếp thần linh
giải oan khắc khổ chuyên tình trớ trêu
tháng tư tôi nhớ thật nhiêu
vào thăm nhà bạn thêm yêu ngôi chùa .....

NÍU LẠI CUỘC TÌNH

Níu  níu lại một mối tình lạ lẫm
Họ quay đi khi chìm đắm cơn mê
Một ngày kia mối tình ảo quay về
Vòng tay nọ có còn êm ả
Xin quay lai mối tình vội vả
Anh hờn ghen khi...họ đã đi xa
Rồi qua đi tình sẻ chết ...tình già
Tình lăng lẽ như trăng mờ cuối nẽo

HOÀNG TỬ RƠM

em là tiên nử của trần gian
anh là con yêu của ngọc hoàng
tiên nử gian trần sao phận bạc
hoàng tử đói nghèo  sao cứ mang
 trẩm định đến thăm cũng đôi lần
 nhớ thời chử nhớ để vào tâm
nàng hởi ta muốn gặp nàng  lằm lắm
ngắm nàng tiên ta  đẹp lúc trăng rằm
thả hồn vào cõi thần tiên
thêm nhiều mộng ước lắm tình riêng
tiên trần hoàng tử yêu sai đấm
ướccuộc dạo chơi chẳng có tiền...........
giữa cuộc đời xinh mình ươc mọng
thời bây giờ danh vong   thích giàu sang
tên nử nàng ơi... hởi bớ nàng
kiếp nghèo hoàng tử .......???có vội vàng vuot bay
sông sâu tháng rộng năm dài
vé số còn bán,,,,,,
thì đời trẩm có ngày .......lên hương.......  hijjjjjjjjjjjjj




ĐẾN THĂM CUA ĐỒNG

dến thăm cua đồng
15:38 1 thg 4 2010Công khai1 Lượt xem 0
 ốc mang   cái vỏ nặng nề
vào vừa dến ngỏ mải mê ngắm nhìn
đèn gì sáng lạ lung linh
rập rền tiếng nhạc  nhà mình cua ơi
cua đồng tân tiến quá trời
giàu sang quá dổi có mời vào không ?
cua đừng thay dạ đổi lòng
ốc cố mò tới  cua đồng     chẳng   qua....

VÀO BÙA XIN QUẺ

vào chùa xin quẻ
15:45 1 thg 4 2010Công khai1 Lượt xem 7
Lá bùa dấu hiệu điều lành
Sư đã dành dụm tặng anh làm quà
Quằng quèo quăn quýt ái chà
Anh oi cố giử gọi là niềm tin
Trố mắt rồi anh cứ nhìn
Logb anh dao nhac tứ tình tháng tư
Thuyền môn cổng mở thưc hư
Nên dạo bản khác .....hình như đở buồn

DẤU CHÂN

Dấu chân một dấu chân tròn
In trên đồi núi thuở còn chiến tranh
Trời chiều đẹp lắm hình anh
Lung linh chiếc gậy  tuổi xanh hãy còn
Anh thương binh dáng nhỏ gầy mòn
Dấu chân lê bước chon von trên đồng
Cánh đồng trãi rộng mênh mông
Nhớ anh em nhớ chân hồng   đáng yêu
Rất đep hình anh lúc nắng chiều
nNhớ anh thương quá quý nhiều dấu chân

TRANH LỤA LÀNG QUÊ

tranh lua lang que
09:30 5 thg 4 2010Công khai4 Lượt xem 4

HOA TI GON

  Loài hoa t hơ mộng gly gol
Đêm qua
sương đẫm hãy còn ấp e

Như  người con gái e dè
Trăng tròn mười sáu rụt rè toả hương
Loài hoa cánh mõng trong vườn
 Cánh hoa là lạ đáng thương ưa nhìn
Không hương sác thắm hoa huỳnh
 Nào bằng hồng cúc lung linh dưới trời
Cánh hoa   vỡ  vụn   roi roi
hình Trái tim vở hởi oi hoa tàn
vì sao    tim nọ mải mang
Chuyen  tinh nam ây ngỡ ngàng cánh hoa
Em ve chep lai bai ca
  Trái tim vở    vụn  hoá ra đòi mình
Cánh hoa nhỏ xíu xinh xinh
Sáng thi  loe  lói buon tinh tàn phai
Trái tim vở hoa đán cay
Hiên thân ai dó    u hoài tháng năm
trái tim đẹp lắm mảnh trăng rằm
 ti gol bừng nở  tháng năm u buồn   ......


QUÊ XƯA

Gió  thổi luồn qua khung cửa nhỏ
Tiếng lá rơi xào xạc cuối vườn
Cát bụi tung bay lan toả mặt đường
Cô thôn nử về đâu mà vội vả
Cánh đồng làng vẩn mênh mông rộng quá
Nhớ ngày xưa ba cày ruộng giữa trưa
Ngày mùa về mẹ gặt lúa chiều mưa
Chiếc xe bò chở rơm  đi về  cuối xóm
Bếp lửa ấp iu mỗi chiều nồng đượm
Thơm mùi rạ non nếp mới đầu mùa
Tôi yêyUyêu từng ngọn cỏ gió đùa
Làng quê thuở ấy  ............ gió lùa ngoài hiên
tôi yêu ngày tháng bình yên
làng quê thuởâý.........mải hiền như xưa???

SỤP BẨY

sụp bẩy
14:08 3 thg 5 2010Công khai1 Lượt xem 5

Khi xưa rừng vắng bình yên
Hay tin thu dử từ miền xa xăm
Đã nghe khét tiếng gừ gầm

Từ nay mọi vật âm thầm khổ  thân
Há mồm gào thét giẩm chân
Khu rừng náo động từ gần đến xa
Vừa gầm vừa thét hô la
Mộng làm bá chủ tài ba cả vùng
Máu sôi sùng sục hào hùng
Bách chiến bách thắng ngùng ngùng xông lên
Chém cây cây đổ chênh vênh
Giâm chân cỏ trụi mông mênh điêu tàn
Tung hoành ngang dọc dọc ngang
Sơn lâm bá chủ gót vàng sụp chân
Bây chừ mới khổ tâm thân
Thế nào lể độ nghĩa nhân tình người
Phát thanh gương gạo vui tươi
Oặn đau từng khúc con người hiểm sâu
Hỏi chăng khí phách còn đâu
Vẩn còn vùng vẫy vuốt râu đánh lừa
Giăng trước mắt tấm vải thưa
Che vào măt thánh bảo vừa lòng nhau
Muôn loai mưu trí cũng cao
Bày trò cạm bẫy bảo nhau kết đoàn
Bách chiến háo đá ngựa non
Tưởng rằng thắng trận để còn lên ngôi
Mãi vì chủ nghĩa cái tôi
Mồ chôn sâu thẳm để rồi cô đơn
Cái danh bá chủ chập chờn
Le lói rồi tắt như cơn mưa rào
Thế thất trận làm gì nhau
Đành câm nuốt hận đi vào niềm đau
Hởi ơi có thấu trời cao
Diệt loài thú dử hởi nào anh em .........

HỒN HỌA HỒN THƠ

hồn hoạ hồn thơ
11:42 26 thg 5 2010Công khai1 Lượt xem 2
Hai hỒn hồn hoạ và thơ
Tung tăng đùa giởn nhẳn nhơ cùng đời
Sông xanh núi thẳm dạo chơi
Hoà cùng nhịp sống cho đời thêm xuan
Hồn thơ lay láng tưng bừng
Vươn cao bút vẽ vui mừng bút reo
Dơn sơnét vẻ ngoằn  ngoèo
Hồn thơ hoá nhạc đã gieo vào lòng

Nép mình bên cạnh dòng sông
Đây dòng nước chảy mênh mông tinh ngưòi
Ơsao cô lai mĩm cười
Hồn thơ hoá nhạc yêu người vẽ tranh
Khoac nên bức vẽ hiền lành
Dòng sông quê mẹ để dành tăng em

nặng lòng

Mấy chục năm ròng mẹ nuôi con
Sáng nay con lại về quê mẹ
Luống cày nở hoa sương roi nhè nhe
Thương nắm cơm tròn lót dạ qua đêm
Chúng con về bên mẹ mẹ ơi
Vẫn còn xanh mát giậu mùng tơi
Chùm trái vẩn say sai màu tim tím
Mẹ đã pha màu viết bức thư tay
Đường hầm bây giờ vẫn như xưa
Miệng hầm vẫn vậy giữa nắng trưa
Gậy trúc chống ra nhin ngơ ngẩng
Cặm cụi lom khom dưới bóng dừa
Vẫn còn đây những bóng cây
 Ụ rơm vàng óng chim hót say
Câu hát ngàn xưa còn vọng lại
Mẹ oai hùng phất phới cờ bay

NHÍM CON DÍNH ĐÒN

NHÍM CON DÍNH ĐÒN
18:45 13 thg 10 2010Công khai5 Lượt xem 2
Bác thợ săn già ngồi nghỉ bên phiến đá to trong khu rừng vắng , lâu lắm rồi Bác mới vào rừng bác có thể biết được theo hướng gió , tiếng xào sạc của lá rứng, rồi tiếng chân của thợ săn thì lũ nhím có thể mắc bẩy  bác không tự hào về mình mọi người vẩn biết tính của bác bác quả là thợ săn thiện xạ nhất ai ai củng nể
Từ ngày tuổi cao bác không thèm đi rừng nửa lâu lâu Bác cũng nhớ rừng nhớ cái nghề cái nghiệp lối đánh bẩy tuyệt vời, đánh đến đâu mang lại cho bác những niềm vui của người thợ săn đã có trong bác hăng mấy chục năm về trước
Trời chiều sẩm tối Bác chợt nhận ra một con nhím đang rình mồi  nó đang thu mình bên tản đá đang chờ cơ hội để chìa những cái lông nguy hiểm tấn công váo đối phương với nhiều kinh nghiệm Bác thợ săn đả giăng lưới cẩn thận từ ngoài bìa rừng và sắp đặt các cái bẩy cực kì nguy hiểm tù xua nay bác đã từng làm bác dùng xào thọc sâu váo bụi râm  nhím nghe tiếng xào xạc xổ tới chuẩn bị chạy ra để  tìm nơi ẩn náo nhím chạy lung tung , hướng đông tây hướng náo củng có  bẩy  vậy nhím thoát đường nào đây
 Với bản tính xù lông cứ chạy quanh quẩn lung tung vài tiếng đồng hồ vũ ra vài chiếc lông để tự vệ  nhìn con nhím béo bở tội nghiệp làm sao bac thợ săn khoan khoái trong lòng mang niềm vui khó tả  bác lẳng lặng trở về nhà trong sự khen ngợi đầy trân trọng của dân làng mà bác đã từng có  ở mấy chục năm qua thế cả xóm mình chén một bửa thịt nhím  thật hấp dẩn
vừa nâng ly và hò reo vang dội NHÍM ĐÃ DÍNH ĐOÀN BÀ CON ƠI

LỜI DẶN THUỞ XƯA

 Thưa cô
Con tâng cô nụ hoa hồng
Bàn tay con nỏn nà trong trắng
Cô bồi hồi rồi nín lặng
Niềm yêu thương chan chứa ngập tràn.....
Ngôi trường thân quen
Cái nắng mênh mang
Cô giáo con dịu dàng như tình mẹ
Buổi sáng tinh mơ sương rơi nhè nhẹ
Cô đi đâu trong nắng sớm mai nầy
Cô là người chăm bón vườn cây
Cây xanh tốt và vươn cao lên mãi
Ngắm tận trời cao nhìn dòng suối chảy
Biết tự vươn mình hướng thẳng tương lai
" Kìa chân trời rạng nắng ban mai
Cô làgốc hôm nay
Con là ngọn ngày mai
Cố vươn dài con nhé "
Lời cô trao là tình người mẹ
Mẫu tử thiêng liêng nhớ nhé con ơi
Rồi mai kia trước ngã rẽ cuộc đời
Con đứng thẳng như rừng tre đứng thẳng
Dẫu đi xa tình con vẫn nặng
 khắc trong lòng lời dặn thuở xưa....

HỒN PHẤN

hồn phấn
18:17 2 thg 11 2010Công khai2 Lượt xem 1
Không hoang đường như cổ tích
Em ơi
Tôi dành trao trọn......
Cả đời bảng đen
Vẫn màu áo trắng thân quen
Hạt treo sợi nắng hạt xen tóc thầy
Khi xưa tôi ở chốn này
Từ xưa .. xưa lắm dựng xây cùng người
Tôi đến cùng em
Em mĩm cười
Yêu quê hương đất nước vàng tươi cánh đồng
Thêm yêu núi
Thêm yêu sông
Yêu ba, yêu mẹ trên đồng bao la
Tôi trao em nổi nhớ xót xa
Anh em ruột thịt mái nhà thân thương
Giữ yên bờ cõi biên cương
Gắng công gìn giữ thẵng đường tương lai
Ngày ngày thấp thoáng hồn bay
Tôi là...... hồn phấn miệt mài tặng em......

BỐ ƠI

mấy hôm nay, nước lũ tràn về cây gừa nghiêng nghiêng gốc xuống bờ sông làm lòng tôi buồn vô bờ Chính nó đã mang đến cho tôi một kỉ niệm khó quên nhất trong đờiđã có lần mẹ tôi kể
 quê ngoại tôi xa ...xa lắm ở vung mộc hóa ven sônghóa ven sông bố tôi là bộ đợi chủ lực miền, mẹ tôi là cô dân công tải đân ở chiến trường quân khu bốnhai người yêu nhau và từ đó nên nghĩa vợ chồng
tiếc thay tình yêu thương chẵng trọn vẹn vì nghĩa nước đành gát lại tình nhà bố lại phải theo tiểu đoàn chiến đấu nơi xa  mẹ phải ở lại quê hương gói tình thương ye6y gánh nặng gia đình  thế tôi cũng ra đời vào năm ấy
chiến tranh đã đến hồi khốc liệt mẹ phài bồng bế con chạy khắp nơi gia đình ly tán mãi năm lên bốn tuổi tôi chỉ biết có mẹ rau cháo có nhau tôi  không nghĩ đến  người bố như mấy đứa bạn trong xóm
một buổi chiều nhạt nắng khi tiếng con chim bìm bịp kêu khàn hơi ở phía ngoài bờ sông tôi đã bắt gặp  nước mắt  rơi rơi của mẹ sau ngày giỗ bố chợt thấy tôi mẹ vội lau nước mắt rồi mẹ tôi bảo khẻ " quà của ba con hồi kháng chiến gừi về " tôi cầm món quà trên tay mà lòng se thắt lại cổ tôi cứ nghèn nghẹn sao ấy tôi điếng người đi trong nỗi đau thầm kín quả như một giấc mơ tôi không thể nào tin cho được
một chiếc bọc áo mưa gói  một chiếc vòng đeo tay vài bì đạn nhỏ một chiếc áo bằng vải săn đằm một bức thư bỏ vào chai đậy nút được gói cẩn thẫn bằng dây chạy ven biền
mẹ nói quà này bác hai đã thấy được ở fgo6c1 cây gừa ở nhà củ mình đó con
nhìn dòng chử nhạt nhòa trong thư bố gữi " con có khỏe không,em hãy đeo chiếc vong và các bì đạn cho con để con ngũ khỏi giật mình mai con lớn nói là quà của bố, em hãy yên lòng đợi ngày chiến thắng anh trở về "  vậy mà cho đến ngày độc lập mẹ con ta mới nhận được khi bố đã đi xa
khi đất nước thống nhất tôi về quê cũ để sinh sống hình ảnh cây gừa trở thành thân thuộc với tôi và mẹ ai mua cũng không bán ai xin củng chẵng cho cây gừa là sợi dây vô hình đã tạo cho tôi tình yêu thương bố một người bố đã dành trọn tình thương cho mẹ con tôi một món quà từ chiến trường chi3co1 mùi thuốc súng mà người bố đã cất giữ kỉ lưởn g cho đứa con chưa được gặp mặt cho đến lúc hyi sinh...tôi  chưa hề  nhận được tình yêu thương của bố từ khi mở mắt khóc tiếng khóc chào đời cho đến ngày độc lập
tôi cãm thấy như có bố từ lâu tôi khao khát được gọi "bố ơi " hai tiếng ấy không còn xa lạ như lúc trước mặc dầu bố đã ra đi ...đi mãi không về........

GẤU CHIA CỦA

gấu chia của
12:20 13 thg 11 2010Công khai1 Lượt xem 1
 Một buổi chiều nhạt nắng, gà rừng thẩn thờ bên phiến đá bồi hồi nhớ lại những giây phút  êm đềm ở khu rừng chồi gà ngậm ngùi hối tiếc
Cái tham vọng dạy đời của gà đã làm cho mọi vật chẵng còn ưa thích , lãng đi nơi khác, gà rừng cãm thấy cô đơn . với những chuổi ngày  buồn bã trong khu rừng chồi bỗng trở nên vắng vẽ , im hơi lặng tiếng khu rừng bỗng dể chịu hơn
Muông thú cón thích nghe văng vẳng tiếng sơn ca , họa mi, chào mào ríu ra ríu rít soi mình xuống hồ nước mỗi buổi sáng sớm ai cũng khen họ có tiếng hót đi vào lòng người khu rùng này ngày ngày ấm lại
Gà rừng đơn chiếc buồn chán ít gáy hơn , không còn oai vệ như lúc trước
Một hôm gà lại khệ nệ đến nhà Bác Gấu già trò chuyện, tâm tình vốn tính háo thắng gà ta lại lanh lãnh : bác biết không tiếng sơn ca tại sao các loài trong rừng lại thích nhĩ  chỉ được thanh thanh thôi chứ có gì đặc biệt đâu hả bác vừa nói vừa bày lên mỏm đá một bánh mật ong thơm ơi là thơm mời bác Gấu
Bác gâu xưa nay bac lam li it nói nhưng rât háo ăn có tiếng   trước bánh mật ngon ,tươi giòn đáo để bác thèm rõ giãi bác lại trổ tài khen vuốt đuôi gà
gà thông  minh hơn nhiều giọng gáy vang xa sâu lắng gà oai vệ hơn ,giọng gáy truyền cãm ai qua được nào gà nghe nói như mỡ cờ trong bụng vì lời ngợi khen nhiệt tình của bác gấu làm cho gà vui hơn mỗi ngày gà lân la tìm kiếm mồi ngon cho bác để tạo niềm thân thiện
Muông thú trong rừng  đã hiễu được điều đó một hôm dưới ánh trăng rằm trong trẻo mọi con vật nhảy múa vui hát dưới ánh trăng sơn ca cố hót thanh hơn, họa mi hót văng vẵng vang xa chú vượn cố hú làm náo động cả khu rừng , thỏ ngọc bây giờ củng ra dáng với bộ lông trắng muốt mắt trong như ngọc vịt bầu rỉa lông thoãi mái dưới hồ nước trong không ai đếm xỉa gì đến gà rừng và gấu già
chùng  nhảy múa xung quanh bếp lửa hồng đến tận khuya gà rừng và gấu già cũng mon men đứng nhìn một cách ganh tịrất muốn hòa đồng chờ mải chờ hoài khi trời rạng sáng gà và bác gấu cãm thấy cô đơn làm sao khi mọi vật trong khu rừng đã hiểu rõ bác gấu là người mặc dù lớn tuổi nhưng chẵng thẳng tính  chút nào ba lơn sẽ bị cám dộ trước miếng mồi béo bỡ
Cái tính kì khôi của muông thú , rồi cái nhìn đời phiến diện của gà rừng thì Bác Gấu ơi bác sẽ mắc thuốc nó bác có nghĩ rằng muông thú sẽ còn cách nào cứu Bác không   nếu một ngày nào đó bác quay về thì hỡi ơi các loài có tin bac hay lời nói bây gì của bác chẵng còn nặng tram ca ram nao nữa  ai có cách nào kéo giúp  dùm chúng mình với

Tập tính loài rùa

                                                       Chú rùa thơ thẩn bờ ao
Mặt nước lay động xôn xao đôi bờ
Rùa con đùa nghịch nhởn nhơ
Giật mình giật thột bất ngờ im hơi
Cỏ non xanh mướt khắp nơi
Gà kia khệ nệ  cố mời nấm ngon
 Đói lòng ý tưởng trẻ con
Rùa chẳng cầm được lòng son thuở nào
Mùi nấm hương vị ngọt ngào
Nằm ngay cửa miệng làm sao .... thốt lời
Gà thì cứ gáy gọi mời
Của cải quyền quý rãi rơi đầy  rừng
 Gâu già lọm thọm vui mừng
Vai mang đầu đội tình thân    cung gà
Trở mặt tình báo XÊ I -A
  Rùa lại hão nấm ..... quân ta yếu rồi
Tay cầm thóc tay  rãi mồi
 Hồng bắt vịt mẹ để rồi cầm binh
Sơn ca tài đức thông minh
Hót hay thánh thót lung linh khu rừng
Kế hoạch tác hợp không dừng
Bắt tay thỏ ngọc  gà rừng  nghỉ sao
Loài thỏ ngọc chỉ thích rau
Thức ăn đầy vẫy  kẽ nào   .....  cần ta
Chì vì mồi béo hiểu ra
 RÙa con  gấu mẹ làm ta đau lòng
Son ca thỏ ngọc cấm chông
Cho gà vào lửa trụi lông cho rồi
Bỏ đi cái tật ngạo đời
Tiền tài mua chuộc   gọi mời anh em
Khổ thân muôn thú lại thèm
Cầm lòng chẵng đậu nhá nhem tìm mồi

Thay lòn g đổi dạ thật tồi
Con bao con nữa đễ rồi  nhận ra
Khổ thay quân ngủ của ta
Chỉ vì vật chất đành xa  bạn bè
Cái đồ vịt nước le le
 ý chí không vững  không dè sa chân
Muôn loài ý tưởng phân vân
Mau mau ra mặt  rất cần  hởi ai
Ham mồi béo  ta tẩy chay
Tụ cùng gấu mẹ cuối t ngày ... cô đơn