Mẹ là quê hương, quê hương là mẹ !
Mỗi người chúng ta từ khi sinh ra đến lúc trưởng thành , ai cũng không thể nào quên nơi chôn nhao cắt rốn tiếng hát ầu ơ của mẹ hiền ru ta ngon giấc giữa trưa hè . Những lời âu yếm vỗ về , lời dạy bảo ân cần những điều đó đã ăn sâu vào máu thịt . Chủ đề về Mẹ là muôn thuở đã sống mãi trong vườn thơ ca
mỗi người có cãm nhận riêng về mẹ mời các bạn đến thăm ngôi nhà của mình để lại những dòng thơ trong sáng về mẹ tạo nên hồn thơ mùa xuân ấm áp thân thương cùng nhớ về quê hương , nhớ về mẹ kính yêu
tác giả xin cãm nhận về cuộc đời của mẹ mình qua ảnh minh họa sau :
Các bà mẹ già Việt Nam tần tảo nuôi con cho đến ngày khôn lớn, những mong được đỡ đần khi tuổi đã xế chiều. Nhưng vẫn còn đó những bà mẹ, tuy tuổi đã cao, lưng đã còng phải vất vả mưu sinh
Các bà mẹ già Việt Nam tần tảo nuôi con cho đến ngày khôn lớn, những mong được đỡ đần khi tuổi đã xế chiều. Nhưng vẫn còn đó những bà mẹ, tuy tuổi đã cao, lưng đã còng phải vất vả mưu sinh để kiếm sống nuôi mình,
TÌNH KHÚC MẸCành trơ khúc xạ
Hoàng hôn đỏ
Nắng nhạt chiều quê
Bóng mẹ liêu xiêu...
Mùa đông lạnh buốt
Triền dốc quạnh hiu
Bảo giông nối tóc
Thả diều bay cao ....
Vị ngọt cuộc đời hờn dỗi qua mau !
Ngậm ngùi vị đắng nát nhào quả tim .....
Cành khô gầy guộc
đêm đêm.......
Thắp thêm ánh lửa
êm đềm bóng quê....
cãm nhận về mẹ của bạn cùng CLB
MƠ TÀN THU
( TL )
Tuyết đan dày dấu xưa
Gầy thời gian hỡi mẹ
Giọt đông nhòe rưng rức
Ngấn mặn - vây vây sầu
Cuối dốc trời quạnh hiu
Tóc mẹ - rám đông chiều
Lửa tim hồng nhen nhóm
Hóng giấc mơ tàn thu
Day dứt màu chờ đợi
Sao khép hờ bơ vơ
Hoa sương dày suối tóc
Bạc phết đời đong đưa
BÀI THƠ MẸ
(BÓNG DẶM NGÀN )
- Mẹ chông chênh đời tuyết
- Bạc thân mòn chiều đông
- Đun cành khô khói tỏa
- Nhạt nhòa lửa se lòng
- ( chúc mừng tác giả bình 4 câu hay )
BÀI THƠ MẸ CỦA LỤC BÌNH TÍM
Lưng còng mẹ gánh thời gian
Con đường tuyết trắng dấu chân đã mòn
Không má hồng, chẳng môi son
Một đời lặng lẽ... cho con tuổi hồng
BÓNG MẸ
Nhớ mẹ là nhớ đến quê
Cỏ MaY dẩn lối con về chốn xưa
Nhớ tre xanh nhớ hàng dừa
Độ mùa quả chín gió đưa ngọt ngào
Xa quê nhớ lắm hàng cau
Nhớ hình bóng mẹ ngày nào ngóng con
Con đi chín núi mười non
Vẫn là cái bóng lon ton thuở nào
Mẹ ngồi bóng chạm trăng sao
Lung linh bóng mẹ hòa vào bóng quê ...
(Bài thơ của nghiêm khánh tạng thi sĩ nhà nông )
đêm ngồi dưới ánh trăng non
gío khuya buốt lạnh chẳng còn lối đi
đồng xanh lúa hát thầm thì
em chờ nước lớn sá gì đêm đông
nước về cho lúa trổ đòng
hẹn ngày nặng trĩu đầy bông chín vàng
câu thơ chẳng chịu dở dang
theo con nước lớn về đàng bến sông
ngấm trong hạt lúa trên đồng
ngọt dòng sông Vàm Cỏ đông quê nhà
trở thành câu hát đậm đà
mừng ngày thu hoạch mặn mà tình quê
người đi xa hẹn ngày về
vui cùng Bình Thạnh được mùa đông xuân
nhà nông cô giáo… ngập ngừng
cũng là thy sỹ nhớ đừng quên em
NK
16 January 2013, 17:06 Cô giáo nhà nông thi sỹ
câu thơ đẫm tình tri kỷ -hương đồng
Ngân nga sắc màu lắng đọng
Một lần chợt qua nghe vọng ngân lòng.
Chúc mừng bạn hữu đã ngẩn ngơ
với cô thi sỹ miệt đồng ,
17 January 2013, 08:07 long đong con nước lớn ròng
gió đông se cắt cánh đồng vàng mơ
trăng quê hò hẹn vầng thơ
gởi theo con nước lững lờ thơ ngân
( chúc anh Nghiêm Khánh ngày càng sáng tác hay )