Nắng chiều
Đẫm tình xua nắng nhạt ?
Bụi hờn ghen
Phủ kín phố ngượng ngùng
Hồn phố chiều
Góc hẹp quẩn quanh
Đeo đẳng đường cùng !
gượng chút gió heo may
mơ miền quê mùa lúa trổ !
Nắng vội quay lưng
chắc!!!
phố sẻ buồn xa lạ
Trăng lướt qua chi ?
phố mộng khúc mơ màng
Đời thêu dệt
Tôi và em !!
Vành vạnh một vầng trăng
Rọi mơ ước gối đầu niềm hi vọng
T răng Tủi mình
.,,,,,,,,,,,,,,,,,,
T răng Tủi mình
.,,,,,,,,,,,,,,,,,,
Phố rực sáng choang
Giăng niềm tin bay bỗng
Phố quuyện nắng chiều
ôm ấp mãi tiếng cười vui ......
Họ hòa vào nhau
Phải chăng từ lâu ?
Nắng quyện vào mái phố
Trăng nhòm chi chật lối
quá !....đông người
quá !....đông người
Mong em hiểu
Tôi tìm em
Thêm trong trẽo nụ cười
Em chẵng lẩn vào ai số người trong ấy
ước ao bao lâu trái tim bảo vậy
Dưới nắng chiều tàn
Tôi còn xót lại mình em !
Chiều nào bên phố có em?
Trả lờiXóaChiều nào ngơ ngẩn dáng quen quen nào?
Sao đành chiều sắp sang đêm
Tình quên tình nhớ nhớ quên bao chiều?....