Ta giận đời
để lại cơn mưa
vệt nhớ thương kéo ta ở lại
Mưa đầm đìa
đọa đày cỏ dại
Đời hứng mưa
sướt mướt chuổi ngày ......
Mưa sụt sùi cứ đổ
lá bay !
Tạt gian truân lạnh buồng bở ngỡ
Bóng lều bều
Phồng thêm lòng ngờ ngợ
Lẵng lặng thành dòng òa vỡ chơi vơi !....!
Cơn mưa chiều
lạ đắng làn môi
Sao chẵng chảy xuôi
Mà rẽ ngược dòng bến đợi ?
Xòe tay hứng mưa
lòng buồn vời vợi
Tuột khỏi rồi .... tình khúc mưa rơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét